Tào Sảng hoàn toàn không thèm để ý tới Tư Mã Ý, người cũng đang nắm quyền hành khá lớn trong cai quản triều đình, muốn ép Quách hoàng hậu (hoàng hậu thứ hai của Nguyên hoàng đế Tào Duệ) rời cung, để từ đó có thể dễ dàng không chế vị hoàng đế còn nhỏ tuổi. (Tư Mã Ý ở phe Quách hoàng hậu).
Tư Mã Chiêu ấm ức nói với cha mình rằng Tào Sảng quả thực rất quá đáng, làm vậy chẳng khác nào đang sỉ nhục Tư Mã gia, nhịn gì đi nữa thì cũng không nhịn được cục tức này.
Nhưng Tư Mã Ý lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh trước lời nói của con trai, ông hỏi Tư Mã Chiêu: “Tên Tào Sảng này so với Gia Cát Lượng thì như thế nào?”
Tư Mã Chiêu đáp: “Như con kiến”.
Tư Mã Ý tiếp tục nói với con trai: “So đo tới cùng với một tên ngốc để rồi sứt đầu mẻ trán, há chẳng phải còn ngốc hơn ư? Con người sống trên đời, không tránh khỏi sẽ gặp phải những kẻ ngốc, hãy học cách cúi đầu trước những kẻ ngốc đó.”
Cứ nhìn vào sự thật lịch sử, Tào Sảng tuy có thể giương oai giễu võ trong giai đoạn này, nhưng tới cuối cùng, ai mới là người cười vui vẻ nhất?
Tư Mã Ý một lần nữa nói với chúng ta, khi gặp phải kẻ ngốc lộng hành, khích bác, dùng những thủ đoạn âm mưu với mình, bạn không nhất thiết phải ăn miếng trả miếng, đừng bao giờ đứng vào cùng hàng ngũ với những kẻ ngốc, bởi kẻ có nhiều hành vi bất nghĩa, ắt sẽ tự chuốc họa vào thân.
Ý kiến của bạn
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.