Trương Phi
Chỉ với một câu nói vô tình, Lưu Bị đã khiến cho Gia Cát Lượng và Triệu Vân không khỏi hoài nghỉ về vị quân chủ mà mình đang phò tá. Vì sao lại như vậy?
Khi hay tin Quan Vũ để mất Kinh Châu, thua chạy Mạch Thành, bỏ mạng trong tay Đông Ngô, Lưu Bị ngay lập tức tỏ ra vô cùng thương tâm.
Thậm chí ở vào thời điểm biết Quan Vũ lâm vào cảnh lành ít dữ nhiều, vị quân chủ ấy đã khóc và nói: “Vân Trường mà có điều gì, thì ta không sao sống được! Ngày mai ta phải đích thân cầm quân ra cứu mới xong!”. Nào ngờ đại binh chưa kịp ứng viện, Quan Vũ đã bị hạ sát.
Tới lúc này, Lưu Bị liền chỉ có thể “hét lên một tiếng, ngã lăn xuống đất, ngất đi không biết gì nữa”, tiếp sau đó là “khóc lăn xuống đất, các quan vội cứu dậy, nửa giờ mới tỉnh”. “Tam Quốc diễn nghĩa” đối với chỉ tiết này còn có thêm nhiều câu miêu tả, ví dụ như: “Một ngày hôm ấy, Huyền Đức khóc ngất đi bốn năm dạo”, hay “trong ba hôm, Huyền Đức không ăn uống gì, chỉ khóc sướt mướt, vạt áo lúc nào cũng ướt đầm đìa, nước mắt đỏ như huyết”…
Từ những chỉ tiết này, nhiều người vẫn cho rằng tình cảm của Lưu Bị dành cho huynh đệ là vô cùng sâu sắc. Bấy giờ, Trương Phi nóng lòng muốn đánh Đông Ngô, báo thù cho Nhị ca, vì vậy nên thường xuyên uống rượu, mỗi khi say lại đánh mắng thuộc hạ. Kết quả là hai bộ tướng phạm Cương, Trương Đạt đã nhân lúc đêm tối lẻn vào doanh trướng chặt đầu ông đem đi hàng Đông Ngô.
Tuy nhiên, điều đáng nói lại nằm ở chỗ, ở vào thời điểm mới nghe tin Trương Phi mất, Lưu Bị không lập tức khóc lóc mà chỉ “giẫm chân xuống đất” và than một câu: “Trời ơi! Phi đã hỏng mất rồi!”. Sự bình tĩnh này khiến cho hai trợ thủ đắc lực còn lại là Triệu Vân và Gia Cát Lượng không khỏi chạnh lòng và lạnh gáy.
Năm xưa, Triệu Vân liều mình phá vòng vây cứu A Đẩu, Lưu Bị từng thẳng tay ném con trước mặt ông để thể hiện mình là người coi trọng thủ hạ, coi trọng tình nghĩa. Còn đối với Gia Cát Lượng, vị quân chủ này cũng từng hạ mình 3 lần tới lều cỏ để mời quân sư rời núi.
Tuy nhiên câu nói của Lưu Bị trước cái chết của Trương Phi lại bị cho là có phần vô tình. Điều này rất có thể đã khiến cho Triệu Vân và Gia Cát Lượng hoài nghỉ về bộ mặt thật của vị quân chủ ấy.
Và phải chăng ở vào thời khắc đó, họ đã đặt ra câu hỏi: Liệu rằng đấng minh quân mà mình lựa chọn có thực sự là người trọng tình trọng nghĩa như họ vẫn thường nghĩ hay không?
Dù vậy, vẫn có không ít người cho rằng, Lưu Bị không thực sự trọng tình trọng nghĩa như ngọn cờ nhân đức mà cả đời ông vẫn giương cao. Do đó những người ủng hộ giả thiết này tin rằng việc Triệu Vân cả đời không được trọng dụng là do toan tính của Lưu Bị.
Còn về Gia Cát Lượng, ở vào giây phút Lưu Bị ủy thác ông tại thành Bạch Đế, vị quân chủ này dù ngoài mặt nói là trao cho Khổng Minh quyền tự lập làm vua, nhưng đây thực chất chỉ là nước cờ toan tính để buộc Khổng Minh cả đời phải phò tá Lưu Thiện.
Dựa theo tình tiết và lối xây dựng của “Tam Quốc diễn nghĩa”, việc Lưu Bị biết thu phục lòng người là điều mà ít ai có thể chối cãi. Thế nhưng liệu rằng ông có thực lòng thực dạ đối xử với huynh đệ, thuộc hạ hay không thì lại được cho là một điều khó có thể khẳng định được…
Ý kiến của bạn
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.